6h30 sáng, đoàn xe chúng tôi lăn bánh qua vùng đất lịch sử năm xưa – đất thép thành đồng Củ Chi. Điểm dừng chân của đoàn chúng tôi là trường tiểu học Bình Mỹ 2
Trong không khí xuân đang dần len lỏi khắp các ngõ đường thôn quê, ánh nắng ban mai dịu nhẹ xuyên qua kẽ lá chịu rọi xuống sân trường, ngôi trường tiểu học hiện ra trông thật cổ xưa và hoài niệm.
Ngôi trường với lối kiến trúc kinh điển của các trường học Việt Nam thập niên 80, 90. Trường có 3 dãy, hình chữ U, và mỗi dãy chỉ có 1 trệt. Trung tâm sân trường là trụ cờ , ngôi trường nằm rợp dưới những bóng cây.
Khi chúng tôi đến, trời vẫn còn khá sớm, lác đác các em chạy tung tăng trên sân trường, một số khác tò mò với ánh mắt thơ ngây về đoàn xe chúng tôi. Nhìn các em nhỏ con, gầy còm so với các bạn cùng trang lứa trong thành phố. Thêm một lát, sân trường đông hơn và các em đang chuẩn bị cho buổi lễ chào cờ sáng thứ 2. Chúng tôi đến chào thầy tổng phụ trách đội, sắp xếp phần quà nơi hợp lí và đảo một vòng các lớp. Trường đã xây khá lâu, cách đây vài chục năm, cơ sở vật chất đã xuống cấp nhiều, những bức tường bị nứt và nhuốm màu thời gian. Nhìn khung cảnh lớp làm chúng tôi nhớ về những tháng năm cấp 1 được học ở ngôi trường làng, một thời leo rào, nhảy cửa sổ chơi chạy nhảy với đám bạn.
Chúng tôi vinh dự được tham gia buổi chào cờ cùng nhà trường sáng thứ 2. Tiếng nhạc quốc ca vang lên, rồi tiếng nhạc bài đội ca hòa quyện với giọng hát trong trẻo của các em đã làm chúng tôi như sống lại thời ấu thơ cách đây 15-20 năm. Một khung cảnh, một giai điệu mà đã rất lâu rồi chúng tôi mới được sống trong đó.
Nhìn các em vui tươi, phấn khởi nhận quà mà chúng tôi mong muốn có đủ quà tặng hết cho tất cả các em ở đây. Chúng tôi đi với mong muốn mang một chút không khí tết đến với các em, một chút quà dành tặng các em có gia cảnh còn khó khăn. Nhưng dường như, điều chúng tôi nhận được từ trường, từ các em còn lớn hơn. Cả một trời tuổi thơ sống lại, cả một niềm động lực hãy làm việc tốt hơn nữa, giúp đỡ các em nhiều hơn nữa để giúp các em có một tương lai tốt đẹp hơn.
Thông tin thêm:
Xã Bình Mỹ ngày xưa là căn cứ địa kháng chiến của tỉnh Gia Định và miền Đông Nam Bộ thời
kháng chiến chống Pháp, đến kháng chiến chống Mỹ vẫn là mảnh đất kiên cường bám trụ của
các chiến sĩ kiên trung. Chính vì vậy, quân đội Mỹ liên tục càn quét, dồn dân lập ấp chiến lược,
cuộc sống của nhân dân Bình Mỹ gặp vô vàn khó khăn. Sau chiến tranh, hậu quả để lại nặng nề
Những năm gần đây, nhờ sự hỗ trợ ưu tiên phát triển của thành phố, Bình Mỹ có những bước
tiến về kinh tế, cơ sở hạ tầng, điện đường được nâng cấp, xây mới. Các khu công nghiệp, cụm
công nghiệp, nhà máy mọc lên, thu hút đông đảo công nhân, dân ngoại tỉnh đến làm và sinh
sống.
Thế hệ thứ 2 của các gia đình nhập cư được sinh ra và lớn lên trong điều kiện nhiều thiếu thốn,
nhiều em còi cọc, suy dinh dưỡng. Một số gia đình cha mẹ ly thân, các em lớn lên trong sự thiếu
tình thương. Hi vọng các em sẽ luôn nỗ lực trong cuộc sống, phấn đấu học tập và giúp đỡ gia đình mình.